Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Thi ca hợp tuyển

NHỮNG BÀI THƠ VỀ QUÊ HƯƠNG-ĐẤT NƯỚC-CON NGƯỜI

Tôi Yêu.                                                                 

Tôi yêu hòn đất quê hương Mẹ.
Yêu mái nhà tranh mảnh ruộng phèn
Yêu ánh nắng mai chiều biển lặng.
Yêu giòng sông hẹn lúc trăng lên. 
                                  Tháng 06/1985.


Cây Khế

Hoa khế ngọt cạnh nhà xao xuyến gọi.
Tuổi thơ về trong những khoảng hàn vi.
Tình nhà quê mặn nồng trong tấm rạ.
Tháng ba về khẻ gọi gió lùa song.
Ruộng đằng trước lúa vàng phơi óng ánh.
Gò Chùa chiều trẻ nhỏ thả diều bay.
Thoảng đâu đây hương nếp quyện lạc vừng.
Trải cót lát quây quần nồi xôi mới.
Lá chè Huế xanh xanh pha gừng đọt.
Giải nắng dần thân thể đỡ mồ hôi.
Tình nhà quê còn chắc đọng trong tôi.
Thơ viết mãi không quên thời thuở nhỏ.
Đêm trăng sáng kéo nhau ra thềm biển.
Đốt vỏ xe làm ánh đuốt đuổi còng
Núi Bạc ơi! mỗi lần ngồi phiến đá.
Trăng soi vào khoảng trống gọi tình yêu. 
                                 Tháng 12/1986

Cảm tác về Mẹ. 

Ngày tha phương!
Mẹ tiễn đưa-con tàu hú.
Khói nhả dần-đêm vắng bóng sân ga.
Thời gian dần trôi
- Mẹ hiền! lần lửa mái tóc già.
Thổi nhẹ trên từng khúc khích đường ray.
Tàu cứ rì rầm qua bóng mây chiều núi.
Kéo về bên lòng lưu luyến quê hương.
 Con đò, mái đình, tuổi thơ theo gót Mẹ.
Gánh rau vườn đổi bát gạo Ba-Tơ.
Tả tơi nét hình hài Mẹ-một thời con gái.
Bóng ngày xưa-theo dáng Mẹ hiền nay.
Mẹ sẽ đi và mái tóc trả cho vầng trăng khuya.
Khi quê hương chiều vắng...
                                  Tháng 9/1986

Cô gái bán Don.

Cô kia mặc áo mỡ gà,
Trên vai đòn gánh tháp chi giữa giòng.
Ui Don bao bánh tráng giòn.
Cho tôi mua một bát Don đỡ lòng 
Cô nhặt con Hến sông nào.
À, thì ra thế sông Trà, Vệ giang.
Nghe đâu ở trên sông còn,
Con Lịch mà nàng tối tối trên sông.
Thứ nầy ăn sao thơm nồng.
Hay là cô đánh phấn hồng cô duyên.
Cô cười như nước trên sông.
Chiều hạ cô trồng rau muống để chi.
Cô thương cô nói những gì.
Tôi thương tôi viết vài giòng gửi cô.
Cô don như cô bán Don.
Cô đằm huyền dịu như Don quê mình.
Cô rắc thêm vài hạt tiêu.
Cho tôi nồng ấm mỗi chiều trên quê.
Cô cho tôi chút ớt nồng.
Cho lòng đỡ lạnh, giòng  sông chân tình. 
                                         Tháng   02/1987
 Ghi Chú:
 (Don là một món ăn đặc sản của Quảng Ngãi) 


Hoa Duyên

Huệ nở đầu xuân, Lan chào thầm lặng.
Phơi phới nắng hồng gió nhẹ thoảng đưa.
Cánh e ấp mắt sầu tương tư ngọc.
Dáng huy hoàng lộng lẫy bước chân đi.
Mai cài khoát xiêm y Anh đào tắc,
Huệ Lan vừa hé nhụy để se duyên.
Thoảng trôi đây sắc bướm tựa duyên hường.
Phơi nắng dịu, mây trời bay tía ngọc.
Màu áo tím duyên xưa hống ánh má,
Thắt hoa cài đôi mắt quá thương yêu.
Chùm hoa bụt thoảng trôi thay sắc thái.
Đỏ tươi hòa giấy trắng tuổi cài trâm.
Sương liếm gọt nắng dài hoa chớm mọc.
Nền trời xanh tà áo trắng dường bay
Màu nước biển mênh mông xoài trắng bạc
Khoắn cổ choàng khéo tạc chậu hoa duyên.
                       Mùa Xuân 1987



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.