Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Du Lịch Đà Lạt - Ký sự.

Du Lịch Đà Lạt.

Nắng nóng tháng tư-Sàigòn không chịu nổi, mặc dù nơi tôi ở quanh năm có gió.
Được bao bọc bởi dòng sông Sàigòn- bán đảo Thanh Đa -Bình Qưới luôn cho ta một độ ẩm và độ thoáng dễ chịu. Thế nhưng, những ngày tháng tư -2013 khác hơn mọi năm. Hiệu ứng của biến đổi khí hậu, đã tạo nên một sự khó chịu cho môi trường sống: Con người, cây cối và vật nuôi.
Qua một con phà đã cũ vào một buổi chiều tan giờ công sở. Mũi phà gán vào bờ bệ kê sẳn trên bờ, chiếc ống nhả khói đen sịt sau một cái ịch dừng lại của phà. Làn khói đen kia dần dà tan biến và chúng góp phần vào trong sự tương ứng và tương đồng của hàng vạn khói bụi công nghiệp khác, nhả ra từ vô số  máy móc của đủ loại nghành nghề do con người tạo ra. Nhìn xuống dòng sông nước đen ngòm, vì chúng đã nhận biết bao nhiêu loại nước thải từ dân dụng đến công nghiệp. Môi trường nước và môi trường không khí đã bị ô nhiễm bởi sự vô tư, vô tình của con người tạo nên. Và con người cũng từ đó phải trả giá cho sự bất cẩn của mình. Đang suy nghĩ về môi trường, từ trong túi quần chiếc điện thoại reo và rung. Một người bạn học thời trung tiểu học từ Tân Phú gọi đến. Dừng lại trên chiếc xe bên lề đường, tôi trả lời và tán gẫu vài câu. Khi kể về thằng bạn kia giàu lên nhờ kinh doanh hóa chất, sẳn những ý tưởng đó, tôi nói rằng: " Ừ thì nó giàu lên tỉ lệ thuận với số người bị ung thư trong các bệnh viện". Con người đã lạm dụng chất hóa học mà gần như bây giờ tìm bất kỳ một loại thức ăn hay vật dụng gì mà không có hóa chất người ta gọi là: "Sạch". Thức ăn sạch, nước sạch,... Bất chợt tôi lại suy gẫm về câu Kinh Thánh trong sách Giê-rê-mi:
" Lòng người ta là dối trá hơn muôn vật,
Và rất là xấu xa.
Ai có thể biết được" ( Giê-rê-mi 17:9).
Khi bày một đĩa thức ăn ngon lên cho quý khách đến quán mình, chắc người chủ thừa biết thức ăn kia thuộc nhóm nào? sạch hay không sạch? Thế nhưng đã có nhiều lần nhân viên nhà nước đã từng khui những thùng xốp chứa hàng tấn những tạng phủ, xương thịt động vật đã bị thối rửa. Hơn ai hết những người phân phối hàng hóa đã thừa biết hàng hóa đã hết hạng sử dụng đã được sửa lại thời hạn.Các nhà sản xuất đã suy nghĩ gì về nguyên liệu đầu vào, có thử đặt một lợi ích sức khỏe lên trên mục tiêu lợi nhuận. Hàng hóa là sản phẩm do con người tạo ra, nó tốt hay xấu từ lương tâm con người tự vấn lấy. Nhưng dẫu nó có xấu vẫn còn tốt hơn lòng con người tạo ra chúng. " Khá cẩn thận giữ tấm lòng của con hơn hết, vì các nguồn sự sống do nơi nó mà ra" ( Châm ngôn). 
Rời Sàigòn lúc chín giờ sáng trên một chiếc xe bụi lên Đà Lạt, tôi không chọn xe máy lạnh mà chọn xe 16 chỗ ngồi chạy để đón gió tự nhiên. Chiếc xe rời bánh và đón khách dọc đường, chúng bỏ tôi tại Đức Trọng và chuyển qua xe khác để về Đà Lạt. Anh tài xế sợ tôi bực mình nên thường động viên an ủi, tôi vui vẻ và nói với anh rằng: ít khi tôi đi xe " bụi" hôm nay tôi rảnh đưa gia đình đi chơi vài hôm tôi muốn tìm lại cái cảm giác của những năm trong thập niên 80. Sang chiếc xe khác chúng chất đầy những mít và sầu riêng, tôi lại được dịp thưởng thức cái mùi tự nhiên từ trong cảnh thật. Dọc đường hình ảnh của cây cối, cảnh vật và những người rao bán dọc theo các nơi xe dừng lại, tôi bất giác hồi tưởng lại năm đầu tiên 1986 tôi rời Quảng Ngãi vào Sàigòn, hình ảnh màu đất đỏ, rừng cao su, trái sầu riêng, chơm chơm lại hiện  ra trong trí nhớ của tôi.
Hình ảnh miền Nam thân yêu của tôi ngày ấy, miền đất đã mở tấm lòng ra đón nhận một thanh niên miền trung vào đây lập nghiệp.
Đang miên man về những suy nghĩ trước mắt hiện ra cho tôi một ngọn đèo, anh tài xế bảo rằng: Qua khỏi ngọn đèo nầy là vào Thành Phố Đà Lạt. Gió mát và khí trời dịu lạnh. Tôi đã bắt đầu hưởng khí hậu Đà Lạt thật rồi. Đà lạt kỳ nầy không lạnh ( 9/4/2013 ) , ban đêm ngủ mở cửa chỉ mặc áo mỏng, tôí dạo phố chỉ mặc quần áo bình thường không cần phải mặc đồ ấm. 
Hồ Xuân Hương  hiện ra nằm giữa trung tâm của thành phố. Đức Chúa Trời đã tạo một cảnh Hồ nên thơ và giàu tưởng tượng. Hồ của tình yêu và thi ca. Dọc bên hai bờ Hồ lúc nào cũng có người đi tản bộ, nhất là sáng sớm và chiều tối. Tôi không bỏ lỡ cơ hội hít gió Đà Lạt và đi bộ cho khỏe đôi chân. Trời lạnh về chiều cũng là lúc những người bán lẽ dọn cho mình một nồi lửa than để bán bánh tráng nướng mỡ hành, trứng gà, bắp, khoai lang. Trà nóng thường được các nhân viên bán hàng chào mời, nhất là trà Atisô vì xứ sở của loại thực phẩm nầy, kèm theo với các loại mứt nhất là mứt dâu, mứt hồng, mứt trần bì làm từ vỏ quýt. Chúng đã bỏ chất bảo quản không còn tự nhiên.



Buổi tối dạo quanh chợ Đà Lạt có các món ăn dân dã cháo gà và bún riêu. Hai thứ thức ăn phù hợp với khẩu vị người Việt và với khí trời lạnh của Đà Lạt. Tôi ghé mắt để nhìn một số họa sĩ phát thảo nhanh những bức ký họa trên giấy và trên gỗ.
Sáng hôm sau chúng tôi đến vườn hoa thành phố Đà Lạt, bầu trời xanh pha ánh hồng cùng với hoa tạo nên một phong cảnh thật nên thơ và giàu sức sáng tạo, không bỏ mất thời cơ tôi  đã chụp rất nhiều bức hình kỷ niệm. Có lẽ, ít có khi nào tôi lại dễ chịu như lúc nầy, vì cùng đi với mình có vợ và cô con gái yêu. Mấy lần đi du lịch tôi thường đi với vợ và bạn bè, còn con gái thì bân học. Lần nầy, tôi thoải mái thả hồn để tận hưởng sự an lành của thiên nhiên và môi trường.


Chúng tôi ghé Đồi Thông Hai Mộ vào một buổi chiều trên một chiếc xe hai bánh của hãng Yamaha mà bà chủ khách sạn cho chúng tôi thuê. Phải nói thật một điều Đà Lạt đúng là thành phố du lịch, dân Đà Lạt thân thiện, trong những ngày ở Đà Lạt tôi thường tấp vào để hỏi đường, người nào cũng đón tiếp và chỉ dẫn một cách nhẹ nhàng, chi tiết. Hai lần xệp lốp xe hai lần bơm ở hai điểm khác nhau tôi đều được trả lời: Dạ, không lấy tiền. Những chi tiết thân thiện đó đã giúp tôi muốn nhiều lần ghé Đà Lạt.
Một buổi sáng của ngày thứ ba trong chuyến chúng tôi ghé Thác Cam Ly, từ đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa đến thác Cam Ly chúng tôi chỉ chạy xe có 15 phút. Thác Cam Ly mùa nầy ít nước nên những tảng đá bạc nhô ra nhiều hơn. Các nhà đầu tư đang sửa soạn một số công trình phụ nhằm tôn tạo vẻ đẹp của Thác để đón Lễ 30/4 và 1/5.
Vợ và con gái của tôi có dịp lên Đà Lạt nên được những người ở đây cho mướn những chiếc áo để giả cô gái Nhật, mặc dù vợ tôi là cô gái Hoa và con tôi là cô gái Việt. Chắc là hay dùng đồ Nhật vì chúng bền và đẹpnên có cảm tình với cô gái Nhật.( còn nữa)







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.