Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Tâm Tình Hiến Dâng- giảng luạn


TÂM TÌNH HIẾN DÂNG.
                                                                                         Mục sư Lê Vinh Thành.
                   ( Chia sẻ Chủ Nhật 18/8/2013 tại Hội Thánh Báp-Tít Độc Lập Việt Nam)

Kinh thánh:
Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus đến làng Bê-tha-ni là nơi ở của La--xa-rơ, người mà Ngài đã khiến từ cõi chết sống lại. Họ dọn tiệc đãi Ngài tại đó. Ma-thê phục vụ, còn La-xa-rơ là một trong số những người ngồi cùng bàn với Ngài. Ma-ri lấy một cân dầu cam tùng nguyên chất rất quý giá xức chân Đức Chúa Jêsus, rồi dùng tóc mình lau chân Ngài. Mùi dầu thơm tỏa khắp nhà. Nhưng một trong các môn đồ của Đức Chúa Jêsus là Giu-đa-ích-ca-ri-ốt, kẻ sau nầy phản Ngài, nói rằng: “ Sao không bán dầu thơm nầy lấy ba trăm đơ-ni-ê để cho người nghèo? ”Anh ta nói vậy không phải vì quan tâm đến người nghèo, nhưng vì vốn là một tên trộm cướp, lại giữ túi tiền, nên anh ta thường lấy trộm tiền mà người ta bỏ vào đó. Đức Chúa Jêsus bảo: “ Hãy để cô ấy yên, vì cô ấy đã để dành dầu thơm nầy cho ngày chôn cất Ta. Các con luôn có người nghèo ở với mình, nhưng các con không có Ta mãi đâu.”( Giăng 12:1-8 ).
Bài giảng:
I. Bối cảnh câu chuyện: 
 Trong thời  kỳ Cựu Ứơc Đức Chúa Trời bảo dân Y-sơ-ra-ên mỗi nhà giết  con chiên đực hoặc con dê đực một năm tuổi, không tì vết lấy huyết bôi lên hai thanh dọc và thanh ngang cửa ra vào của nhà nào ăn thịt con chiên đó. Đêm đó, Chúa sẽ đi khắp xứ Ai-cập hành hại con đầu lòng của Ai-cập kể cả súc vật. Khi thấy huyết bôi lên cửa của nhà nào, Chúa sẽ vượt qua và sẽ không có tai nạn nào giáng xuống tiêu diệt dân Y-sơ-ra-ên, để  họ  rời khỏi kiếp sống nô lệ ở Ai-cập mà tiến vào chiếm lĩnh vùng Đất Hứa. Từ đó, về sau hằng năm dân Do-thái tổ chức Lễ Vượt Qua để tưởng nhớ Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã giải cứu họ ( Xuất 12:1-28).
Sự kiện trên là hình bóng về sự chuộc tội của Đức Chúa Jêsus. Chúa Jêsus là  “Chiên Con của Đức Chúa Trời” ( Giăng 1:29) đến thế gian bị giết bằng cách đóng đinh Ngài trên cây thập tự giá. Huyết vô tội của Ngài đổ ra để gánh tội lỗi của nhân loại, nếu ai tin Ngài thì sẽ được tha thứ tội lỗi.
 - Làng Bê-tha-ni: Cách thành Giê-ru-sa-lem khoảng ba ký-lô-mét ( Giăng 11:18). Nơi đây Chúa Jêsus đã tạo mối quan hệ tốt với một số gia đình. Chúa đã dạy Đạo cho Ma-ri và Ma-thê. Chúa yêu thương một số người và gọi họ là “ bạn của chúng ta” ( Giăng 11:11).Chúa chữa bệnh phong hủi cho Si-môn. Chúa làm cho La-xa-rơ sống lại sau khi đã chết bốn ngày. Vì vậy, các thầy tế lễ cả và người Pha-ri-si  họp Hội Đồng Công luận để lập âm mưu giết Ngài, vì sợ dân Do-thái bỏ họ theo Ngài, làm ảnh hưởng tiêu cực đến vị trí và quyền lợi của họ.
 - Câu chuyện diễn ra trong một bữa tiệc do những người yêu mến Chúa ở làng Bê-tha-ni thết đãi Ngài để tỏ lòng  cảm ơn Chúa đã cứu chữa cho họ.
II. Nội dung câu chuyện
-         La-xa-rơ là người Chúa yêu thương, Chúa nói với các môn đồ:”La-xa-rơ  bạn của chúng ta…” . Người đã chết bốn ngày được Chúa cứu sống, đang ngồi dự tiệc với Ngài., là  anh trai của Ma-thê và Ma-ri. Hai người phụ nữ được ký thuật trong phúc-âm Lu-ca 10:38-42.
-         Ma-ri là một phụ nữ sống nội tâm, từ tốn. Khi Chúa đến nhà, lúc đó, Ma-thê thì ra tiếp đón Chúa Jêsus và bận rộn với việc phục vụ. Còn Ma-ri thì ở trong nhà, nhưng khi Chúa Jêsus vào nhà thì Ma-ri đến ngồi dưới chân Chúa để lắng nghe Lời Ngài. Theo Chúa thì Ma-thê lo lắng và bối rối nhiều việc, còn Ma-ri đã chọn lấy phần tốt, là phần không ai đoạt lấy của nàng được. Trong Giăng 11: 1-45, khi Chúa Jêsus đến để cứu La-xa-rơ, Ma-thê ra đón Chúa, lúc ấy Ma-ri ở trong nhà; Nhưng khi Chúa gọi thì Ma-ri bước đến phục dưới chân Ngài và nói: “ Thưa Chúa, nếu có Chúa ở đây thì anh con không chết”   ( Giăng 11:32).
Ma-ri mau nghe, chậm nói, tư tưởng tập trung, biết nắm lấy cơ hội.
Từ chỗ lĩnh hội tốt, thông suốt chương trình cứu rỗi của Chúa, khi hành động Ma-ri đã chọn một món quà tốt nhất, đó là một cân dầu cam tùng nguyên chất. Một loại hương liệu quý giá xức chân Đức Chúa Jêsus và dùng tóc mình lau chân Ngài. Đôi chân là nơi thấp nhất trong thân thể của Chúa Jêsus, nơi đó thường dính bụi, nhưng lại là nơi có giá trị bậc nhất đối với Ma-ri. Vì tại đó Ma-ri đã thấy mình chỉ đủ  ngồi dưới bệ chân của Ngài. Mái tóc của Ma-ri là nơi tôn vinh vẻ đẹp và sự quý trọng của con người, nhưng Ma-ri đã thấy sự quý trọng dưới đôi chân của Chúa Jêsus hơn vinh quang của mình. Sự yêu thương của Chúa Jêsus dành cho gia đình Ma-ri vượt trên tất cả những gì Ma-ri có về vật chất cũng như tinh thần và tâm linh để trả ơn cho Chúa.Chúa Jêsus đã giảng về Tin Lành  cho Ma-ri, Chúa Jêsus đã cứu sống người anh trai của mình là La-xa-rơ, sắp nữa đây Chúa Jêsus sẽ chết để chuộc tôi cho Ma-ri. Ma-ri đã dùng dầu cam tùng để ướp xác Chúa Jêsus, Ma-ri đã dâng hiến nhưng cô không nói về giá trị thật của cân dầu cam tùng, cô không tiếc  khi cô dâng hiến cho Chúa, cô không quan tâm đến những người chung quanh suy nghĩ gì về hành động của mình. Vượt lên trên điểm cao nhất là sự tỏ lòng biết ơn Chúa và dâng hiến những gì tốt nhất cho Ngài. Viết đến đây tôi nhớ đến lời một  bài hát từ trái tim của  một cơ đốc nhân, một nhạc sĩ: “ Biết lấy gì cảm mến, biết lấy chi báo đền…”. Ma-ri đã dâng hiến cho Chúa tất cả những gì mình có với một trái tim tự nhiên từ đáy lòng. Mặc cho những người chung quanh suy nghĩ gì về việc mình làm. Ma-ri đã trả lời một đáp số đúng trong bài toán cuộc đời về tình nghĩa Thầy –trò, món quà hiến dâng cho Chúa đã được Chúa Jêsus chấp nhận.
 Số dầu trên ban đầu Ma-ri có ý định để dành sử dụng cho riêng mình. Từ khi được dạy    dỗ Ma-ri đã thay đổi mục đích, dành lại  cho ngày ướp xác Chúa Jêsus. Đức Chúa Jêsus  bảo: “ Hãy để cô ấy yên, vì cô ấy đã để dành dầu thơm nầy cho ngày chôn cất Ta. Các con luôn có người nghèo ở với mình, nhưng các con không có Ta mãi đâu.
                                                                                                    ( Giăng 12:1-8 )
 Định tính giá trị của cân dầu cam tùng, ai tính chính xác cho bằng  kẻ yêu tiền: Giu-đa - ích-ca-ri-ốt. Hắn cho biết cân dầu cam tùng  tương đương ba trăm đơ-ni-ê. Theo chúng ta biết một ngày công thời bấy giờ được trả một đơ-ni-ê ( Mat 20:2). Số tiền đó tương đương một người làm việc gần một năm.
    Ngược lại với Ma-ri, Giu-đa -ích-ca-ri-ốt  là một môn đồ của Chúa, đã đi với Chúa nhiều ngày, được Chúa dạy dỗ mọi điều, chứng kiến các phép lạ Chúa Jêsus đã làm. Nhưng những gì Lời Chúa dạy không tồn tại trong Giu-đa –ích-ca-ri-ốt. Vì hắn là kẻ yêu tiền, Phao-lô có viết:“ Vì lòng tham tiền bạc là cội rễ của mọi điều ác, một số người vì đeo đuổi nó mà lìa bỏ đức tin, tự chuốt lấy nhiều nổi đau nhức nhối” ( I Ti-mô-thê 6:10). Giăng viết rất rõ về Giu-đa-ích-ca-ri-ốt: “Nhưng một trong các môn đồ của Đức Chúa Jêsus là Giu-đa-ích-ca-ri-ốt, kẻ sau nầy phản Ngài, nói rằng: “ Sao không bán dầu thơm nầy lấy ba trăm đơ-ni-ê để cho người nghèo? ”Anh ta nói vậy không phải vì quan tâm đến người nghèo, nhưng vì vốn là một tên trộm cướp, lại giữ túi tiền, nên anh ta thường lấy trộm tiền mà người ta bỏ vào đó”. Giu-đa-ích –ca-ri-ốt theo Chúa, nhưng ông không làm theo Lời Chúa dạy; Hành động theo suy nghĩ của mình.

III. Bài học dạy dỗ:
-         Ma-ri đã biểu hiện một niềm tin cơ đốc đúng đắn về sự học tập chăm chú, lắng nghe và nắm hiểu thấu suốt chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời.
-         Từ sự hiểu biết trọn vẹn đem  đến cho Ma-ri có một đức tin tốt.
-         Qua  hai điều nói trên cho Ma-ri một tâm tình hiến dâng đúng thời điểm, đẹp lòng Chúa.
-         Những gì chúng ta có hãy tiết kiệm, để dành  khi cần  thiết hãy góp phần xây dựng cho công việc Chúa, làm vinh hiển Chúa.
-    Hãy học tập và làm theo Lời Chúa.
------------------------------------------------------------------------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.